Thứ Tư, 22 tháng 2, 2012

Em đã sai khi nửa vời trong mối quan hệ với anh


Em không thể chia sẻ với anh, cũng không biết chia sẻ ra sao vì anh luôn gặp khó khăn trong tài chính. Vậy nên thôi anh à, em đành nhắm mắt đưa chân chấp nhận sự sắp đặt trong cuộc hôn nhân này. Cuộc hôn nhân với một tình yêu đã qua trong quá khứ, sẽ không bao giờ còn có thể trở lại được nữa.


Em đã chờ anh trong hy vọng và mòn mỏi, để rồi đến một ngày kia, em chợt nhận ra rằng: Em đã mất anh thật rồi, mất anh ngay cả trong suy nghĩ, tâm hồn và thể xác. Nỗi buồn em gây ra cho anh là quá lớn, sẽ không gì có thể bù đắp nổi. Em không dám đặt mình vào vị trí ân hận hay dằn vặt, bởi quá khứ đã qua và chẳng gì còn có thể trở lại. Chỉ mong sau này dù không nên duyên vợ chồng, chúng mình cũng là những người bạn thân thiện. Em chỉ mong vậy thôi.

Đường tình duyên ngọt ngào mà lận đận, sẽ chẳng bao giờ em có thể gọi anh bằng hai tiếng “chồng yêu” êm ái, đầy cảm xúc. Em đã quá vô tình, đã quá lạnh nhạt để chà đạp lên sự chân thành từ phía trái tim anh. Em đã luôn đặt mình vào cảm xúc của một kẻ bị dối lừa, để giờ dù luyến tiếc em vẫn không thể rời xa anh. Em cũng không thể ích kỷ để cản trở anh đến với những niềm hạnh phúc khác. Nhưng chỉ xin anh đừng yêu cầu em giới thiệu một người con gái khác đến với anh.

Đối với những người khác, em có thể làm vậy, nhưng chỉ với anh thì em không thể. Em không thể dối lừa lòng mình và với những điều đã trôi qua trong cuộc sống. Em cũng không dám nhắc tới sự luyến tiếc trong tình yêu nữa, vì điều đó giờ chẳng còn ý nghĩa. Nhưng em không muốn những sai lầm của chúng ta trong quá khứ cứ lặp đi lặp lại như một chuỗi dài bi kịch mà chẳng thể thay đổi.

Em từng rất cần anh, từng rất yêu anh, yêu anh ngay cả trong những suy nghĩ dằn vặt về sự gắn bó của anh với gia đình. Và luôn cản trở suy nghĩ rằng: Từ bỏ gia đình là việc không thể làm đối với anh. Em cũng cả nghĩ rằng: Anh sẽ không để cho bi kịch đã qua của gia đình trở lại một lần nữa. Và anh còn con, anh rất yêu con, anh sẽ sống tất cả vì con. Bởi lẽ đó là niềm tin yêu, niềm hy vọng với anh trong suốt cuộc đời này. Vậy thì em còn có ý nghĩa gì đối với anh?

Anh biết không, em luôn buồn tủi khi suy nghĩ như vậy. Dù anh biết rằng em không phải là một người ích kỷ, đúng không? Vậy nhưng em chẳng dám thổ lộ với anh. Em rất sợ khi thấy anh nắm bắt được mọi tâm trạng và cảm xúc của em. Hơn thế nữa, em cũng luôn tự cảm thấy rất xấu hổ về bản thân mình, về công việc và sự rỗng tuếch về tài chính.

Em không thể chia sẻ với anh, cũng không biết chia sẻ ra sao vì anh luôn gặp khó khăn trong tài chính. Vậy nên thôi anh à, em đành nhắm mắt đưa chân chấp nhận sự sắp đặt trong cuộc hôn nhân này. Cuộc hôn nhân với một tình yêu đã qua trong quá khứ, sẽ không bao giờ còn có thể trở lại được nữa. Liệu còn có thể có một kết thúc nào tốt đẹp hơn nữa dành cho chúng mình đây. Em thành thật xin lỗi!

Cuộc sống có đôi khi con người không thể tránh khỏi những sai lầm, và những sai lầm hy vọng sẽ trở thành những bài học quý giá, sẽ là bước đệm để chúng ta vượt qua sau mỗi cú vấp ngã trong cuộc sống. Em đã sai khi nửa vời trong mối quan hệ với anh, đã sai khi để cho cảm xúc lấn lướt lý trí và thật sự đã sai khi để mất anh rồi. Quá khứ không thể trở lại trong cuộc đời. Em mong anh sớm tìm được tình yêu đích thực của đời mình.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét