Tôi biết mình đã bỏ qua cho anh, tôi dường như đã chôn vùi sâu nỗi đau ấy vào trong quá khứ nhưng tại sao tôi vẫn luôn bị ám ảnh. Tôi càng mơ nhiều hơn, một cơn ác mộng cứ lặp đi lặp lại và kéo dài. Có những lúc tỉnh giấc tôi lại thấy giọt nước mắt ướt trên gối.
Từ: m m
Đã gửi: 02 Tháng Hai 2012 12:13 CH
Giật mình với những dòng tin nhắn lạ và hình ảnh yêu thương của chồng bên cạnh người khác. Tôi lấy hết can đảm để phân tích, đúng là anh, người mà tôi yêu sau gần 3 năm chung sống. Tôi thấy giọt nước mắt mình cứ lăn đều không ngớt, dù ở cơ quan mà sao tôi không thể kìm chế được cảm xúc của mình. Đau khổ ư? Không bao giờ. Gạt nước mắt tôi lại tiếp tục công việc cho dù chẳng làm được cái gì cả. Hôm ấy về nhà, anh vẫn ấm áp như hàng ngày, tôi thấy khinh con người anh quá đi mất nhưng vẫn cố gắng vui vẻ.
Đã gửi: 02 Tháng Hai 2012 12:13 CH
Giật mình với những dòng tin nhắn lạ và hình ảnh yêu thương của chồng bên cạnh người khác. Tôi lấy hết can đảm để phân tích, đúng là anh, người mà tôi yêu sau gần 3 năm chung sống. Tôi thấy giọt nước mắt mình cứ lăn đều không ngớt, dù ở cơ quan mà sao tôi không thể kìm chế được cảm xúc của mình. Đau khổ ư? Không bao giờ. Gạt nước mắt tôi lại tiếp tục công việc cho dù chẳng làm được cái gì cả. Hôm ấy về nhà, anh vẫn ấm áp như hàng ngày, tôi thấy khinh con người anh quá đi mất nhưng vẫn cố gắng vui vẻ.
Tôi lên mạng nhiều hơn, đọc nhiều những dòng tâm sự hơn, tôi mới thấy cuộc sống quả không đơn giản như mình nghĩ. Tôi biết mình chẳng phải là một người vợ hoàn hảo nhưng tôi đã dành trọn tình yêu thương cho anh và bé gái yêu quý của chúng tôi. Tình yêu của gia đình tôi đâu đã nguội lạnh, thực sự luôn ấm áp mà sao anh vẫn tìm đến người khác. Khoảng thời gian ấy quả thật khắc nghiệt với tôi, tôi sống như một người vô hồn cố gượng đứng vững để tìm lối thoát.
Rồi tin nhắn lạ và hình ảnh nhiều hơn, rõ nét hơn. Tôi chỉ muốn vứt bỏ đi tất cả, tất cả mọi thứ. Nhìn lại đứa con bé bỏng và người chồng “mẫu mực” ấy tôi chẳng biết phải làm sao? Đúng, nếu tôi không biết thì anh quả thật mẫu mực, anh không thích tụ tập rượu chè, chơi thể thao như mấy ông công sở, tan làm là về nhà ngay.
Ức lắm, tôi cũng đâu phải người kém cỏi, vì là muốn làm người vợ ngoan, tôi cắt đứt mọi quan hệ với những dòng tin nhắn tán tỉnh mình, quý mến mình thực lòng. Anh luôn nghĩ mình là hoàn hảo, mỹ mãn. Anh đâu có biết bên cạnh vợ anh cũng có người tuyệt vời hơn, chân thành hơn anh nhiều. Vì tôi là người cổ hủ, tôi không chấp nhận mình là người phụ nữ xấu nên đã dành trọn tình yêu cho anh. Thế đấy, cái xã hội này bất công là vậy.
Tôi lại tiếp tục chịu đựng để tìm lời giải cho cuộc đời mình. Nhưng cái tin nhắn lạ ngày một nhiều, tôi quyết định thẳng thắn với anh, nói tất cả những gì mình biết. Và thật hạnh phúc khi anh đã chân thật, kể tất cả mọi chuyện và tôi cảm nhận được sự ân hận ấy của anh.
Thực ra, chuyện tình cảm ngoài luồng ấy chưa có gì nghiêm trọng và chồng tôi cũng yêu tôi, anh luôn quan tâm, chăm sóc tôi chu đáo. Anh nói anh chỉ vì ham vui chứ tình cảm anh dành cho tôi không hề thay đổi. Tôi đã tha thứ cho anh và gia đình tôi ngày càng gắn bó hơn xưa.
Thực ra, chuyện tình cảm ngoài luồng ấy chưa có gì nghiêm trọng và chồng tôi cũng yêu tôi, anh luôn quan tâm, chăm sóc tôi chu đáo. Anh nói anh chỉ vì ham vui chứ tình cảm anh dành cho tôi không hề thay đổi. Tôi đã tha thứ cho anh và gia đình tôi ngày càng gắn bó hơn xưa.
Nhưng cuộc đời thật khó nói, tôi không thể quên được chuyện ấy, những hình ảnh cứ hiện lên trong giấc mơ của tôi. Tôi biết mình đã bỏ qua cho anh, tôi dường như đã chôn vùi sâu nỗi đau ấy vào trong quá khứ nhưng tại sao tôi vẫn luôn bị ám ảnh. Tôi càng mơ nhiều hơn, một cơn ác mộng cứ lặp đi lặp lại và kéo dài. Có những lúc tỉnh giấc tôi lại thấy giọt nước mắt ướt trên gối.
So với bạn bè, ai cũng nói cuộc sống của tôi sướng hơn nhiều, có phải vì tôi không dám chia sẻ với ai, hay là vì quá yêu anh nên tôi luôn cảm thấy hạnh phúc trong khi vết thương vẫn còn rỉ máu. Quả thật, hàng ngày vợ chồng tôi rất hạnh phúc, tôi đã quên mọi chuyện nhưng tại sao giấc mơ của tôi vẫn luôn làm tôi đau khổ đến thế.
Tôi muốn gửi dòng tâm sự này đến với mọi người, muốn chia sẻ với những ai đã có tổ ấm thật sự, xin hãy cố gắng giữ ấm ngọn lửa tình yêu, đừng để người mình yêu chịu một nỗi đau nhỏ nhưng còn mãi ấy chỉ vì sự ham vui, ích kỷ của bản thân.
So với bạn bè, ai cũng nói cuộc sống của tôi sướng hơn nhiều, có phải vì tôi không dám chia sẻ với ai, hay là vì quá yêu anh nên tôi luôn cảm thấy hạnh phúc trong khi vết thương vẫn còn rỉ máu. Quả thật, hàng ngày vợ chồng tôi rất hạnh phúc, tôi đã quên mọi chuyện nhưng tại sao giấc mơ của tôi vẫn luôn làm tôi đau khổ đến thế.
Tôi muốn gửi dòng tâm sự này đến với mọi người, muốn chia sẻ với những ai đã có tổ ấm thật sự, xin hãy cố gắng giữ ấm ngọn lửa tình yêu, đừng để người mình yêu chịu một nỗi đau nhỏ nhưng còn mãi ấy chỉ vì sự ham vui, ích kỷ của bản thân.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét